Cưa cẩm rồi thịt em dâu ngoan hiền, nhìn chằm chằm vào cục màu trắng xám kia. Ấy là một con mèo, vì quá gần ống kính nên khuôn mặt nó mờ đi, chỉ hiện rõ đôi mắt xanh lam. Cậu thấy bọn mèo trông con nào cũng giống nhau, nhưng con này hẳn không thuộc giống quý hiếm gì, Cưa cẩm chén luôn em dâu ngoan hiền vừa gầy vừa nhỏ. [Mèo của anh à?] Văn Hựu Hạ: [Không phải, thấy bên đường.] Sao tự dưng lại thích mèo, trông con mèo nào trên đường cũng có hứng chụp lại hả? Khâu Thanh thấy hành động của Văn Hựu Hạ hơi lạ, hơn nữa vùng lông trên mặt con mèo này trông thế nào cũng thấy