Xơi em gái dễ thương mới lớn thèm đụ, trời vào bổi chiều rất êm dịu, gần như là gộp cái bóng của đôi nam nữ lại thành một rất hoàn mĩ. Những thứ đồ linh tinh bên này một túi, bên kia một bao mà chất thành đống ở phía sau xe. Một cơn gió thoảng qua, vài chiếc lá khẽ rơi xuống, thậm chí trong đó có một chiếc khẽ đậu trên vai Hoắc Thiên Kình. Một chiếc lá mà biết cả mùa thu… Cái nóng rực của mùa hè dần giảm bớt, Xơi em gái dễ thương mới lớn thèm đụ trong không khí lại mang theo chút hơi thở của mùa thu. “Còn muốn đi đâu nữa?” Dựa vào xe, Hoắc Thiên Kình ôm lấy Úc Noãn Tâm,